null Ngôi nhà thứ hai

content:

Đời người nhớ nhất thủa sinh viên

Cuộc sống gian nan chẳng muộn phiền

Tối đến đèn giầu lo sách vở

Trưa về bếp núc việc thường xuyên

Đầu tuần có vẻ xông xênh lắm

Giữa tháng hình như ví hết tiền

Tốt nghiệp trao bằng vui như tết

Ra trường phấn khởi dậy tương lai!

Tiếng trống trường báo hiệu lễ tổng kết kết thúc vang lên từng hồi thân thuộc hòa chung vào cái nắng hè gay gắt. Chính giây phút này,tôi biết , tôi thực sự kết thúc quãng học sinh của mình rồi. Ba năm cấp ba thực sự là quãng thời gian đơn giản, chính là nuôi mộng ước bước chân vào cánh cổng đại học. Mọi người vẫn thường nói kết thúc một hành trình này để bắt đầu một con đường mới tốt đẹp hơn. Và được trở thành một sinh viên của Học Viện Chính Sách và Phát Triển có lẽ là diều tốt đẹp nhất trên “con đường mới” này.

Không được như những bạn bè cùng trang lứa khác có thể quyết định ngôi trường mà mình mơ ước cũng như ngành nghề mà mình yêu thích. Mọi quyết định của bản thân tôi đều phải dựa theo ý kiến của bố mẹ. Và hậu quả của việc bản thân không có chính kiến đó chính là “trượt đại học”. Có những ai biết cảm giác mất đi rồi thì mới biết cảm giác trân trọng thực sự ý nghĩa như thế nào. Đến khi nhìn vào điểm sàn thấp nhất trong ba nguyện vọng ít ỏi của tôi, tôi vẫn chưa tin mình đã trượt đại học. “Trượt đại học “ câu nói cứ vang lên trong đầu tôi làm tôi hoảng loạn và sợ hãi… Và một tia hi vọng đã làm chấm dứt sự sợ hãi của tôi đó chính là tin Học Viện Chính Sách và Phát Triển xét tuyển bổ sung. Đến khi nhận giấy báo trúng tuyển từ học viện, tôi mới cảm thấy mình thật sự may mắn, Cảm thấy ngôi trường như một vị cứu tinh của mình. Và đặc biệt hơn đó là sau khi tìm ngành trúng tuyển, tôi cuối cùng cũng tìm được niềm đam mê của bản thân khi thấy thông tin chuyên ngành phân tích dữ liệu lớn. Có lẽ đây là sự may mắn nhất trên con đường học tập của tôi.

Ngày đặt chân đến ngôi trường, tôi ngẩng đầu nhìn lên dòng chữ “ Học Viện Chính Sách Và Phát Triên” cảm giác gần gũi thân thương đến lạ thường. Trải qua những ngày thần kinh căng thẳng , tôi thực sự cám ơn học viện đã cho tôi cơ hội để bản thân có thể bắt đầu lại, cũng như là ngọn đèn mở ra niềm đam mê của bản thân với chuyên ngành phân tích dữ liệu. Tôi chưa từng nghĩ giữa vùng đất xa lạ, một đứa thanh niên ngây ngô bước chân vào cuộc sống đô thị , rời xa vòng tay bố mẹ mà bản thân có thể tìm thấy ngôi nhà thứ hai, ấp ủ giấc mơ của bản thân. Có lẽ được học dưới mái trường này như là cuộc hội ngộ được định sẵn. Cuộc hội ngộ mà bản thân tôi có cảm giác như thân thuộc đã lâu, như tri âm , tri kỉ mà bấy lâu nay mình đang tìm kiếm. Dõi theo bước chân đầu tiên đặt qua cánh cổng, cảm xúc khó nói thành lời chỉ thấy nghẹn nghẹn trong cổ họng khi nhận ra bản thân đã tìm thấy nơi thuộc về, nơi mà tuổi thanh xuân đẹp nhất của mình sẽ trải qua bốn năm nữa tại nơi này.

Lễ hứa quyết tâm học tập của k10

Ngày đầu tiên đi làm thủ tục nhập học ,tôi đã vô cùng bối rối vì sợ rằng bản thân là đứa không được nhanh nhậy và giỏi giao tiếp với mọi người xung quanh. Nhưng sự thật đã sai khi bản thân tôi chứng kiến sự chỉ bảo, hướng dẫn tận tình của các anh chị khóa trên. Tôi thực sự rất vui vẻ khi bản thân có thể vượt qua rào cản tâm lí về mặt giao tiếp. Giờ đây, dưới mái trường anh chị khóa trên không chỉ là người hướng dẫn xa lạ hoàn thành xong nhiệm vụ của mình mà còn như một người anh, một người chị tận tình chỉ bảo, hướng dẫn đứa em nhỏ của mình. Đưa mắt nhìn một loạt những bạn sinh viên mới đến như tôi. Đằng sau khuân mặt vui vẻ đó ẩn chứa những ước mơ , những hoài bão sau này. Đồng thời cũng là sự tự hào , hãnh diện của các bạn khi là sinh viên của học viện. Khi tận tay nhận chiếc áo đồng phục màu xanh xanh, sự trận trọng , nâng niu sự tự hào của tôi cũng như mọi người khi khoác trên người chiếc áo mang logo APD.

Các bạn có còn nhớ cảm giác học những buổi giáo dục công dân lần đầu tiên của sinh viên không? Cảm giác đó thục sự thú vị , đáng trân trọng vì có duy nhất một lần trong đời. Và học viện cũng một lần nữa cho em cảm xúc dường như không thể tìm thấy ở một nơi nào khác. Khi mà mọi thứ thật xa lạ, từ phòng học, giáo viên rồi bạn bè. Nhưng có một điều tôi thật bất ngờ trước sự nhiệt tình giới thiệu, chỉ bảo, hướng dẫn của các thầy cô giáo. Thầy cô giáo hướng dẫn từng phòng học đến thư viện, thời gian làm viêc ra sao… Không những thế tôi cảm thấy rất may mắn khi được thầy cô giáo chia sẻ đôi chút kinh nghiệm trong cuộc sống như sinh viên năm nhất nên học như nào, bố trí thời gian ra sao…Có lẽ đối với một số bạn sinh viên cảm thấy giáo dục công dân đầu tuần thật nhàm chán nhưng với tôi thì ngược lai. Thầy cô giáo không chỉ tận tình chỉ bảo mà còn không quên tạo ra tiếng cười mang lại không khí gần gũi giữa mọi người với mọi người.

Có thể bạn vẫn chưa tin phải không? Thế thì xin mời bạn làm một thành viên của đại gia đình Big Data. Ngôi nhà đó bạn sẽ không cảm thấy xa lạ với các bạn đặc biệt là thầy giáo chủ nhiệm lớp tôi. Thầy là người đã đưa tôi tìm đến được niềm đam mê của bản thân về chuyên ngành phân tích dữ liệu- Big Data. Không những thế tôi thực sự ấn tượng sâu sắc về người thầy chủ nhiệm mới này, người sẽ dẫn dắt tôi cũng như 49 thành viên khác trong gia đình này đến trên con đường học tập hiện tại hay trong bốn năm tới. Chỉ với vài ngày sinh hoạt lớp ít ỏi, không chỉ tôi mà 49 thành viên còn lại cảm thấy sự tận tình, ân cần hết mực của thầy Tú. Thầy vẫn luôn tự hào rằng chúng tôi là “những đứa con đầu lòng của Big Data” và sẽ là người mở đường cho các thế hệ sau này. Bởi vì cả thầy và trò đều biết chuyên ngành này khá mới và sẽ gặp nhiều khó khăn. Nhưng thầy vẫn luôn quan tâm, ân cần tới lớp hết sức. Từ những khó khăn trong từng buổi sinh hoạt lớp, những khó khăn trong học tập vì môi trường mới chưa quen. Thầy vẫn kiên nhẫn hỏi han từng bạn , lắng nghe và nhắc nhở chuyện học hành. Rồi mối quan hệ mọi người xung quanh tại học viện thực sự lành mạnh và thân thiện. Từ ba miền tổ quốc, 49 thành viên chúng tôi đã đến với nhau và trở thành đại gia đình Big Data đoàn kết. Mặc dù mới đầu còn nhiều bỡ ngỡ, xa lạ nhưng dưới những hoạt động của trường cũng như của lớp, mọi người có cơ hội làm quen và đặc biệt là dần trở thành những thành viên không thể thiếu của Big Data. Từ những khó khăn nhỏ hay to , các bạn xung quanh vẫn luôn nhiệt tình giúp đỡ.

Lớp Big Data - K10

 Thật sự cảm ơn học việc đã tạo môi trường học tập, rèn luyện và được thể hiện niềm đam mê của mình. Tôi và các bạn sinh viên tin tưởng rằng, đến với Học Viện Chính Sách Và Phát Triển, các thầy cô giáo sẽ giúp chúng tôi, những thế hệ trẻ ngày hôm nay có thêm tình yêu và niềm đam mê với công việc này- những nhân lực cho đất nước sau này và hiện tại. Trong những ngày đầu tiên của cuộc đời sinh viên, cũng như các bạn khác, dù còn nhiều bỡ ngỡ khó khăn nhưng tôi  thấy rất vui mừng tự hào và tràn đầy cảm xúc của một cuộc sống mới, cuộc sống sinh viên. Và càng thêm hãnh diện khi trở thành sinh viên của Học Viện Chính Sách Và Phát Triển, nơi đào tạo ra những nguồn nhân lực cho đất nước.

Cũng như mọi người, tôi hiểu rằng con đường phía trước còn nhiều gian nan thử thách. Nhưng sự quan tâm giúp đỡ của thầy cô cùng toàn thể các anh chị , các thế hệ sinh viên sẽ về đích thành công, hoàn thành tốt chương trình đào tạo và lập thân, lập nghiệp trở thành chủ tương lai đất nước.

Ai đã từng khoác lên áo sinh viên

Chắc sẽ chẳng thể nào quên kỉ niệm

Của một thời bao buồn vui hòa quyện

Nơi giảng đường, nhiều hoài bão mộng mơ

Ở đó rồi, ta nào thể thờ ơ

Với tất cả những gì mình tiếp cận

Với bạn bè thầy cô và bụi phấn

Cuốn sách dày cũng đọc phải cho xong.

Thời sinh viên ai cũng nghĩ trong lòng

Phải cố gắng mong mình không dang dở

Chăm học hành để mai này mình có

Một tương lai sáng lạn ở trên đời.